Friday, August 30, 2013

Sự ngu dốt lõa lồ nằm đợi cái ác.

Sáng nay , tôi đọc được một thống kê khá thú vị như sau: Số tiền Mỹ bỏ ra cho 2 cuộc chiến tranh ở Iraq và Afghanistan vào khoảng 1350 tỷ đô la Mỹ, số tiền này đủ để xóa đói giảm nghèo cho toàn thế giới trong 10 năm, thông tin này đi kèm với một lời bình khá teen : "Thế giới cần một Việt Nam thứ 2 để cho Mỹ ăn hành!"

Thật ra thì số tiền Mỹ bỏ ra cho 2 cuộc chiến này nằm vào khoảng 6000 tỷ đô la chứ không chỉ là 1350 tỷ, thông tin này được tiết lộ trong bản báo cáo dài 21 trang của trường Đại học Harvard về hậu quả của cuộc chiến tranh tại Iraq và Afghanistan đã tác động tới ngân sách tài chính tương lai của nước Mỹ như thế nào.

Theo đó, Mỹ đã chi gần 2000 tỷ USD chi phí trực tiếp. Nhưng đó chỉ là một phần nhỏ của tổng tổn phí chiến tranh. Chi phí lớn nhất, theo báo cáo, là 4000 tỷ USD chi trả tiền chăm sóc y tế và trợ cấp tàn tật nhưng vẫn chưa được thanh toán cho các cựu chiến binh. Ước tính, trong tương lai, khoảng 2,5 triệu lính Mỹ sẽ nhận được các khoản tiền hỗ trợ này.

Nguồn : The Financial Legacy of Iraq and Afghanistan: How Wartime Spending Decisions Will Constrain Future National Security Budgets

Có một số điều chúng ta có thể nhận định từ thông tin trên :

- 6000 tỷ đô la đó là ngân sách nhà nước, tức tiền thuế của người dân Mỹ.
- Hàng ngàn con em của người dân Mỹ đã chết trong 2 cuộc chiến đó.
- Hàng trăm ngàn người dân Iraq và Afghanistan đã chết trong và sau cuộc chiến
- Tất cả những gì còn lại là một đống đổ nát và sự hỗn loạn toàn diện cả về kinh tế lẫn chính trị xã hội ở 2 quốc gia này.
- Người được lợi sau cùng là các đại tư bản vũ khí - công nghiệp của Mỹ.
- Cho dẫu không phát động 2 cuộc chiến đãm máu và hao tốn này, thì cũng không có chuyện số tiền đó được dùng để xóa đói giản nghèo đâu.

Điều mà chúng ta rút ra được là gì ? Là lợi ích của nhóm nhỏ các đại tư bản đang được thượng tôn, nó chà đạp lên quyền sống và ý nguyện hòa bình của toàn nhân loại. Cái ác đang hoành hành.

Lời bình "Thế giới cần một Việt Nam thứ 2 để cho Mỹ ăn hành!" cũng như là một sự bày tỏ phẫn nộ trước sự lấn lướt của cái ác, và chúng ta cần một sự kháng cự mạnh mẽ. Thế nhưng, điều đáng buồn, khi tôi đọc được thông tin trên thì cũng là lúc tôi đọc được các ý kiến bình luận nguyên văn như sau :

- Thớt (người đưa thông tin) ăn cứt hay gì mà nói chuyện ngu vậy, VN có gì mà đòi đánh Mỹ, Chẳng qua nhờ thời thế nó mới thua mình, đừng có mà sống mãi trong hào quang như thế. 
-  Ngay từ đầu bị Mỹ đập vỡ mặt ra....thằng là thắng KHÁNG CHIẾN....đếch phải solo mà thắng....thằng thớt ảo tưởng vãi.... 
- Thắng rồi giờ thì sao? ngồi ngửa tay xin tiền nó... đời nào thằng thắng lại xin tiền thằng thua? không thấy nhục à ?
Trong giây phút tức giận tôi đã thốt lên "đây là tận cùng của sự ngu dốt" và tôi đã muốn "tuột quần nó ra kiểm tra mông của nó xem não nó được cấu tạo bằng gì". Lúc này dù đã bình tâm, nhưng tôi vẫn muốn viết một bài, không phải vì "chấp nhặt trẻ trâu" mà vì tôi thấy đấy là "sự ngu dốt đang lõa lồ nằm đợi cái ác đến cưỡng hiếp".

Xưa có câu "Thiên Thời, Địa Lợi, Nhân Hòa", trong mọi việc ai có đủ 3 điều đó và có khả năng nắm bắt chúng thì người đó sẽ thành công. Trong việc dụng binh nó lại càng quan trọng, bởi sai sót là máu người sẽ đổ xuống nhiều hơn bội lần.

Ngày nay, các bạn trẻ lớn lên trong hòa bình, dập da chảy máu chút đỉnh đã kêu cha khóc mẹ, than vãn cả ngày lẫn đêm nên không biết được "máu đổ" trong thời chiến nghĩa là gì. Từ đó mà sinh ra coi thường chữ "thời" (thiên thời), họ cho rằng "thắng nhờ thời" là may mắn chả có gì vẻ vang, không biết rằng, nhận ra và nắm bắt được chữ thời ấy cần sự tài trí thế nào, tiết kiệm, cứu vãn được bao nhiêu là xương máu, tiền của và thời gian. Thắng nhờ tài trí lại còn bớt đi được sự hi sinh, không vẻ vang bội phần sao ?

Trong trường hợp trên, tôi không biết bạn trẻ đó nhắc đến chuyện "nhờ thời thế nó mới thua mình" có nghĩa là gì ?

Còn theo tôi được biết,  Chiến tranh Việt Nam đã thành một chương buồn trong lịch sử của họ. 5 đời Tổng thống Mỹ với 4 chiến lược chiến tranh lần lượt phá sản. Quân đội Mỹ giảm hẳn hoạt động tại nước ngoài trong suốt 15 năm, cho tới khi Chiến tranh Vùng vịnh nổ ra.

Ngoài 58.220 lính chết và 305.000 thương tật (trong đó 153.303 bị tàn phế), rất nhiều lính Mỹ trong số 2,7 triệu lính từng tham chiến tại Việt Nam mắc các chứng rối loạn tâm thần, thông thường được gọi là "Hội chứng Việt Nam".Sự cay đắng của các cựu binh tuổi thanh niên này góp phần tạo nên Hippi, một trào lưu đầy nổi loạn, bất cần đời trong giới trẻ Mỹ trong suốt 20 năm. Nhiều năm sau chiến tranh, hàng chục vạn quân nhân và cố vấn Mỹ đã bị ung thư do đã tiếp xúc với chất độc da cam.

Nền chính trị và mối liên kết giữa chính phủ và người dân bị chia rẽ nghiêm trọng. Hoa Kỳ đã tốn 676 tỷ đô la cho cuộc chiến (tính theo giá trị đô la của năm 2004 chưa tính các khoản chi tiêu gián tiếp khác, chỉ đứng sau chi phí của Mỹ trong Chiến tranh thế giới thứ hai (1.200 tỷ đô la, tính theo thời giá năm 2007).

Nếu đem so sánh giá của chiến tranh Việt Nam với các chương trình có tính chất tiêu biểu mà chính phủ nước Mỹ đã thực hiện, thì Việt Nam vẫn nổi lên một lần nữa là một trong những công cuộc đắt tiền nhất trong lịch sử nước Mỹ. Toàn bộ hệ thống đường sá giữa các bang chỉ tiêu tốn 53 tỷ USD (năm 1972), chương trình vũ trụ đưa người lên Mặt Trăng của Mỹ cũng chỉ tốn 25 tỷ USD. Sự hao tổn chiến phí này đã làm thâm hụt ngân sách tăng cao, góp phần đẩy Mỹ vào một thập niên suy thoái kinh tế đầy u ám.

Về phía Mỹ mà nói, họ thua vì họ không thể tiếp tục chứ chẳng có thời thế nào ở đây cả.

Định nghĩa của chiến thắng là gì? Theo tôi "Trong một cuộc chiến, kẻ nào thực hiện được mục đích của mình đến cùng thì đó là kẻ chiến thắng". Mỹ qua Việt Nam hòng chia Việt Nam làm hai biến miền Nam Việt Nam thành một quốc gia phụ thuộc theo kiểu "thực dân kiểu mới" (hay theo cách nói của Mỹ là để "ngăn làn sóng Cộng Sản" ), dù với mục đích nào thì Mỹ cũng đã thua. Còn nhân dân Việt Nam với ý chí thống nhất đất nước, giành độc lập mạnh mẽ cuối cùng đã thực hiện được, phần thắng thuộc về nhân dân Việt Nam.

Chính Mỹ và thế giới cũng thừa nhận rằng Mỹ đã thua trong cuộc chiến này, thì không hiểu sao con dân Việt Nam lại khóc thảm đòi phần thắng cho Mỹ như thế.

Chiến tranh không đơn thuần là lấy súng bắn nhau (tức "solo" như một bạn trẻ có nói), nó đòi hỏi sự mưu trí, dũng cảm ở không chỉ chiến trường mà còn trên nhiều mặt trận khác (hậu phương, ngoại giao), trên chiến trường, trong kháng chiến chống Đế Quốc Mỹ, chúng ta đã xác định ngay từ đầu là "trường kỳ kháng chiến" thực hiên "chiến tranh nhân dân", so sánh tương quan lực lượng, chúng ta chọn lối đánh du kích làm chủ đạo, bên cạnh đó không thiếu những trận ta tiến công một cách "chính quy", như các trận Khe Sanh, Chiến Dịch Hồ Chí Minh ... . Đó là sự mưu trí của quân và dân ta.

Ngày nay các bạn trẻ chìm ngập trong những AoE, Warcraft, LoL hay DotA nên cứ cho rằng phải "solo" mới oai, phải "solo" mới mạnh, phải "solo" mới thắng vinh quang. Nói đến "solo" sao không bảo Mỹ đừng ném bom, đừng rải chất độc da cam ?

Sau khi thống nhất đất nước, một lần nữa, Việt Nam muốn hàn hắn và thức đẩy mối quan hệ với Mỹ, nhưng Mỹ không chỉ khước từ mà còn cấm vận Việt Nam cho đến năm 1995, từ đó đến nay, quan hệ hai nước không ngừng được cải thiện, 2 tổng thống Mỹ đã sang thăm Việt Nam và 2 chủ tịch nước của Việt Nam đã qua thăm Mỹ.

Vị thế của Việt Nam trên trường quốc tế ngày càng lớn mạnh, đó là điều không thể chối cãi, Việt Nam mong muốn làm bạn, làm đối tác với tất cả các nước và tất nhiên là với cả Mỹ. Thế nhưng mối quan hệ song phương giữa Việt Nam và Mỹ vầ thường bị một số người Việt hẳn hoi dè bỉu với cụm từ "ngửa tay xin tiền không biết nhục".

Trong bài TƯ DUY NHƯỢC TIỂU CỦA BỘ PHẬN NGƯỜI VIỆT tôi có viết :

Ngày nay, trong các mối quan hệ đều là Win - Win, nước nào cũng chỉ quan tâm đến lợi ích của mình. Để hợp tác với nhau, các bên phải chỉ ra được lợi ích cho nhau. Mỹ mang lợi ích cho VN và VN mang lại một lợi ích tương đương cho Mỹ, thế việc gì ai phải lụy ai ? 
Mỹ viện trợ phát triển kinh tế cho Việt Nam, tất nhiên Việt Nam phải chỉ cho Mỹ lợi ích tương đương cho khoản viện trợ đó, "xin cho" làm gì tồn tại trong mối quan hệ của 2 quốc gia. Muốn thành cường quốc thì trước hết phải tư duy như cường quốc, phải ý thức rằng chúng ta bình đẳng với tất cả các nước. Tư duy nhược tiểu sao cứ đòi đất nước thành cường quốc sao được ?

Ai đó đã nói "sự ngu dốt là mảnh đất màu mỡ cho cái ác hoành hành" quả thực rất đúng, với nhưng sự ngu dốt không cần che đậy, ngu dốt lỏa lồ như kể trên thì chẳng khác gì mời gọi cái ác đến cướng hiếp và tận hưởng ?

Chính những cái đầu hời hợt như thế này sẽ làm hại đất nước trong tương lai, không xa đâu.

Wednesday, August 28, 2013

Người Việt bao giờ mới khá ?

Mấy ngày nay, người ta xôn xao vụ các giám đốc của các công ty như Cty TNHH MTV Thoát nước đô thị Tp.HCM, Cty TNHH MTV Chiếu sáng đô thị TP.HCM, Cty TNHH MTV Công Trình giao thông TP.HCM được trả lương lần lượt là 2,6 tỷ, 2,2 tỷ, 860 triệu một năm. Người ta gọi đó là "sự vô liêm xỉ". (http://adf.ly/Um2ue)

Điều này làm tôi nhớ đến vụ việc cách đây tầm 4 năm khi báo chí đưa tin có vị giám đốc được trả 80 triệu một tháng, họ cũng gọi với cái tên tương tự. Lần đó, tôi có trao đổi với giám đốc nơi mình làm việc, ông ấy lắc đầu bảo : "Người Việt bao giờ mới khá được". Ông ấy nói vậy bởi bản thân ông cũng là CEO và ông biết lương của CEO từng đó là quá bình thường, nếu không muốn nói là thấp so với mặt bằng chung của thế giới. (lúc đó lương của ông là 100 triệu / tháng)

Tiôi thì nghĩ thế này, nhìn nhận mọi thứ nên nhìn vào Hiệu Quả, trong kinh doanh, hiệu quả chính là lợi nhuận, tất nhiên còn những vấn đề khác nữa tác động đến vấn đề tiền lương. Lương là chi phí, làm sao ta có thể nhìn vào chi phí để đánh giá một doanh nghiệp ? Chẳng lẽ cứ chi phí lương cao thì là vô liêm xỉ, rồi thiên hạ cứ bấn loạn cả lên, lạ lùng như thế thì không khá nổi là đúng rồ.

Trên thế giới, cụ thể là ở Mỹ, lương CEO ít nhất cũng phải 500.000 đô la một năm, những CEO lương cao như Larry Ellison của Oracle khoảng 96 triệu đô, Elon Musk của Tesla Motors 78 triệu đô, ... Có một số CEO chỉ nhận lương 1 USD một năm, nhưng thu nhập được trả bằng cổ phiếu của họ tính ra cũng cả triệu đô không dưới.

Trong một bài báo, người ta còn thể hiện sự thiển cận khi so sánh lương của chủ tịch tập đoàn Ree hay Vinafoot với các vị giám đốc kể trên, bà chủ tịch tập đoàn Ree nhận lương 100 triệu đồng 1 tháng nhưng thu nhập của bà thì bao nhiêu mà kể ? (http://adf.ly/Um6Bz)

Những công ty kể trên là đều Công ty Trách nhiêm hữu hạn Một thành viên, thu phập của giám đốc không có gì ngoài lương, người ta lại bảo "sao công ty nhà nước mà lương cao thế ?", thưa rằng đây không phải là những đơn vị cơ quan hành chính sự nghiệp và nếu không phải viên chức nhà nước thì và nếu không phải viên chức nhà nước thì không hưởng lương theo thang bậc của nhà nước. Các công ty này hoạt động theo quy chế riêng, họ là những pháp nhân độc lập tương đối, làm việc thông qua hợp đồng kinh tế, ngay cả khi đó là việc của nhà nước.

Mà cho dẫu là cơ quan hành chính sự nghiệp, là tập đoàn nhà nước thì thiết nghĩ vẫn nên trả lương cao để đảm bảo và nếu mang lại hiệu quả. CEO của một tập đoàn lớn như EVN mà trả lương 150 triệu 1 tháng mà người ta làm ồn ào cả lên thì mong gì ?

Cùng nghe người trong cuộc nói gì :
Năm 2012 chúng tôi ký được rất nhiều hợp đồng thu được nhiều lợi nhuận chia cho anh em chứ không dùng tiền ngân sách. Tuy nhiên nói ra điều này nhiều người không hiểu.

Năm 2012, công ty lãi 130 tỉ đồng trong khi vốn điều lệ chỉ có 81 tỉ đồng. Lãi cao đáng lý ra phải kéo những người lương thấp lên chứ tại sao lại kéo những người lương cao xuống.
Có bạn sẽ nói : "Sao các ông có lãi, mà đường phố vẫn cứ ngập như thế?", điều này phải lặp lại một lần nữa với các bạn rằng các công ty này làm việc theo hợp đồng kinh tế, thành phố (Hồ Chí Minh) có ký hợp đồng để họ cải tạo vùng ngập thì họ mới làm ở đó, chứ trách nhiệm của họ không phải là thấy ở đâu ngập thì đến đó làm.

Tạm kết lại, vụ việc này còn phải đợi kết quả điều tra tài chính, thẩm định hiệu quả hoạt động của các công ty này thì mới có được một nhận định xác đáng, nhưng cứ kiểu thấy người ta lương cao thì nhảy đông đổng lên thì bao giờ mới khá nổi ?

Quyền lực của truyền thông & Những con vẹt thời hiện đại.

Khi tôi làm một phép liệt kê nho nhỏ như thế này :
- Che Guevara : "Hãy tạo ra hai, ba hay nhiều Việt Nam"
- Đại sứ Saadi Salama (Palestine) : “Người dân Palestine tiếp thu tinh thần kháng chiến và sự kiên định của nhân dân Việt Nam để từ đó áp dụng vào cuộc chiến chống lại các cuộc xâm lược giành độc lập của nhân dân Palestine". 
- Saddam Hussen đã dọa Mỹ: “Nếu các ông đánh nước tôi, các ông sẽ gặp một Việt Nam trên sa mạc.” 
- Muammar Gaddafi cảnh báo rằng nước ông "sẽ là một Việt Nam thứ nhì" nếu các nước bên ngoài can thiệp. 
- Assad (Syria) : nếu tấn công Syria, Mỹ sẽ đối mặt với thất bại giống như thất bại của Mỹ ở Việt Nam. 
Và được một fanpage trên facebook đăng lại với tiêu đề KHÁT VỌNG VIỆT NAM THỨ 2  , thế là ngay lập tức có nhiều bạn trẻ vào phát biểu kiểu đại loại như sau:
Hussen, Gadafi, Assad là ai, họ là những nhà độc tài, đã là độc tài, người dân không bao giờ có chuyện ủng hộ, họ chỉ nhận được sự ủng hộ từ những người được họ ban phát lợi ích. Còn đa số nhân dân sẽ căm ghét họ. Nên khi bị ngoại bang nước ngoài tác động tạo ra mồi lừa , bất ổn nội tại trong 1 chế độ độc tài sẽ bùng cháy thôi. Thiết nghĩ Ad đừng viết bài bênh mấy bố độc tài này nữa.
Tôi thấy  có nhiều điều hài hước ở đây, thứ nhất đó chỉ là một phép thống kê đơn thuần thể hiện sự lan tỏa tinh thần Việt Nam trên thế giới mà thôi, nào có hề có một lời lẽ bênh vực bất kỳ ai ? Thứ 2, làm sao họ ở Việt Nam mà biết được những vị tổng thống ở tân Iraq, Lybia, Syria là độc tài nhỉ ?

Chẳng có cách giải thích nào khác ngoài việc họ tiếp nhận thông tin từ giới truyền thông và hành xử như những con vẹt. Vì sao lại là những con vẹt, vì chúng thường nhắc lại những gì học được một cách theo phản xạ mà thiếu đi óc phân tích. Có mẫu chuyện vui về những con vẹt như sau :
Tèo vừa mua một con vẹt ngoài chợ. Nó hí hửng mang vẹt ra tập nói.
-Tèo: Tôi biết nói
-Vẹt: Tôi biết nói, tôi biết nói
-Tèo: Tôi biết đi
-Vẹt: Tôi biết đi, tôi biết đi
-Tèo: Tôi biết bay
-Vẹt: Mày bốc phét...
 Con vẹt trong mâu chuyện này thì thông minh quá so với dự kiến, điều thú vị là không ít con người chẳng được như con vẹt này.

Chúng ta đang sống trong thời đại của thông tin, hàng ngày chúng ta ngốn không biết bao nhiêu là thông tin từ vô tuyến, internet, báo đài, mà thông tin thì chắc chắn có đúng, có thông tin sai, có thông tin không cần thiết, vì vậy chúng ta cần trang bị cho mình kỹ năng để lọc thông tin, đọc thông tin, phân tích, kiểm chứng thông tin. Quan trọng hơn cả và trước hết chúng ta phải có một sự hoài nghi nhất định với tất cả thông tin ta tiếp nhận được, bản thân tôi là người làm công việc liên quan đến truyền thông - marketing, nhưng cũng đã từng có một bài viết nho nhỏ trong đó có câu : đừng tin vào các nhãn hiệu.

Trong bài viết nhỏ đó, tôi có viết :
- "Thầy hiệu trưởng khó tính" đó là một nhãn hiệu, nếu bạn tin ngay vào nhãn hiệu đó, bạn sẽ không tự cho mình cơ hội tiếp xúc và biết rằng thật ra Thầy hiệu trưởng rất dễ chịu. 
- "Con đĩ" đó là một nhãn hiệu, nếu bạn tin ngay và hùa vào mạt sát thì rất có thể bạn đang làm tổn thương một cô gái bất hạnh có nội tâm sâu sắc.
- Đừng tin vào các nhãn hiệu mà truyền thông đặt ra: "hotboy", "coolgirl", "kỳ diệu nhất hành tinh", "hay nhất Việt Nam", "chính quyền độc tài", "đứa cháu hư đốn" ...
Biểu hiện của một con vẹt là gì, ví như giới báo chí Việt Nam đặt cho Đàm Vĩnh Hưng một nhãn hiệu "ông hoàng nhạc Việt", và nhiều người lặp đi lặp lại vô thức cái nhãn hiệu đó, để đến hôm nay, sau lời nhận xét rúng động của nhạc sỹ Nguyễn Ánh 9, người ta mới ngớ người ra và xét lại: "Ừ nhỉ, Đàm có gì đâu mà là ông hoàng nhạc Việt"

Hay như một số "nhân sỹ trí thức" khoác lên mình cái nhãn hiệu "đấu tranh dân chủ" , "biểu tình yêu nước" ... được không ít bạn trẻ tung hô như những anh hùng, so sánh cả với những tiền nhân là anh hùng dân tộc, nhưng sự thật thì đó chỉ là một nhón người hổ lốn, ô hợp, tri thức nông cạn, hành động càn rỡ, khiến cho người ta phải gọi chệch đi là "rân trủ" để tránh làm ô uế một từ đẹp như "dân chủ".

Những con "vẹt - người" cũng xử sự y như thế đối với các nhãn hiệu khác, trong đó có nhãn hiệu "Độc Tài".

Câu chuyện đến đây mở ra nhiều hướng, mà thiết nghĩ chúng ta nên bắt đầu với việc thừa nhận quyền lực của giới truyền thông và những kẻ đứng sau nó trong thời đại thông tin ngày nay. Nhiều người trong giới chuyên gia nhận định rằng : "Trong thời đại ngày nay, ai nắm trong tay hệ thống truyền thông thì đó là kẻ thống trị", tôi thì nghĩ nhận định đó chỉ đúng khi mà con người chạy theo truyền thông thay vì hoài nghi và phân tích, kiểm chứng. Đáng tiếc là nhân định đó đúng cho thời điểm hiện tại và thời gian đã qua. 

Một thông tin thú vị mà chúng ta cần khắc ghi, hiện nay, 9 tập đoàn truyền thông xuyên quốc gia đang nắm và phân phối hơn 90% lượng thông tin trên thế giới theo hướng có lợi cho bọn trùm quân sự – công nghiệp bằng những ngón xuyên tạc cực kỳ thâm hiểm trong nhiều tin tức trọng đại đối với toàn nhân loại. 


Chín tập đoàn truyền thông phân phối 90% tin tức đó đều thuộc Mỹ và phương Tây, đứng sau 9 tập đoàn này là cả một cỗ máy chiến tranh lớn nhất thế giới, những kẻ gây ra và trục lợi hầu hết các cuộc chiến trong 60 -70 năm trở lại đây.

Hẳn các bạn còn nhớ chuyện khôi hài khi BBC tiếng Việt khách bác Việt Nam hèn với Trung Quốc, còn BBC tiếng Hoa thì khích bác Trung Quốc hèn với Việt Nam, chiến tranh là điều những tên đầu nậu vũ khí luôn muốn có, mỗi ngày.

Họ có cả động cơ lẫn phương tiện, và thực tế họ đã "nhồi sọ" phần con lại như thế nào ?

1. Những cặp khái niệm đối lập

Trước hết, truyền thông Mỹ và Phương Tây tạo ra những cặp đối lập, và tất nhiên phần tốt thuộc về họ. 

- Mỹ và Phương Tây thì văn minh, nơi khác thì mọi rợ
- Mỹ và Phương Tây thì dân chủ, nơi khác thì độc tài
- Mỹ và Phương Tây thì chính nghĩa, nơi khác thì tàn ác

Trong thời kỳ, chiến tranh Việt Nam, Mỹ cũng nhồi sọ nhân dân rằng Cộng Sản Việt Nam xấu xa, nhưng thực tế là ngược lại. Rồi Mỹ nói với cả thế giới rằng Iraq có vũ khí hủy diệt hàng loạt, nhưng cho đến khi bom đạn cày nát vùng đất này, hàng triệu người dân nơi đây chết oan chết uổng cả thế giới mới biết mình bị lừa.

Mang tính chất thời sự nóng hổi là việc họ dựng lên đủ thứ chuyện về quốc gia và xã hội Libya biến nhà lãnh đạo Muammar Gaddafi thành ma quỷ cũng như đã từng dựng nên chuyện Saddam Hussein của Iraq chế tạo vũ khí giết người hàng loạt.

Tất nhiên, trong cuộc sống và trong cung cách lãnh đạo đất nước, ông Kadhafi cũng bộc lộ nhiều vấn đề, đặc biệt là chuyện tham quyền cố vị và gia đình trị. Nhưng Libya và ông Gaddafi có nhiều điều không như hệ thống tuyên truyền của Mỹ, EU rêu rao. Người ta đã vạch trần nhiều cảnh dân chúng biểu tình hoặc binh lính Kadhafi đàn áp dân chúng đều được dàn dựng ở Qatar. Và khôi hài cũng như rẻ tiền là cảnh dân Libya mà lại chống Kadhafi bằng cờ Ấn Độ! Rồi còn cả chuyện tay trùm  Hội đồng chuyển tiếp Quốc gia thừa nhận là đã quay video ở nước ngoài thành cảnh ở Libya để… tuyên truyền.

Trong bài "Libya: Facts & Analysis” (Libya: Sự kiện & Phân tích) của Helen Shelestiuk, đăng trên mạng left.ru của Nga, tác giả này viết: “Khi được hỏi xem Kadhafi đã áp bức đồng bào mình như thế nào thì vị Đại sứ Nga tại Libya vừa bị bãi nhiệm là ông Vladimir Chamov, đã nói: Sao lại áp bức? Người Libya được hưởng tín dụng 20 năm không phải trả lãi để xây cất nhà, 1 lít xăng chỉ khoảng 14 cent, thức ăn cho dân nghèo thì miễn phí và họ có thể mua một chiếc jeep KIA Hàn Quốc mới toanh với giá 7.500USD”.

Kết quả như chúng ta đã biết, bằng cách tạo ra những cặp khái niệm đối lập, đẩy phần xấu về phía đối thủ, họ nhân danh chính nghĩa để "can thiệp quân sự" và trên những xác người ngổn ngang, họ làm chủ nguồn dầu mỏ ở những vùng đất này. 

2. Điều dối trá được lặp đi lặp lại

Tất nhiên, mọi chuyện không đơn giản như thế, sau khi tạo các khái niệm đối lập, hệ thống truyền thông đồ sộ này bắt đầu nhổi liên liên tục trên phạm vi rộng với phương châm "Sự thật là điều không có thật được nhắc đi nhắc lại nhiều lần”.

Một câu chuyện xưa mà nhà báo An Chi dẫn lại trên Petrotimes khá ý nghĩa như sau : 


Chuyện xưa kể rằng: Mẹ Tăng Sâm đang ngồi quay tơ thì một kẻ hớt hải chạy đến báo:   - Tăng Sâm giết người! Bà liếc nhìn kẻ báo tin rồi tiếp tục công việc. Con trai bà vốn hiền lành có một. Một lúc sau, một kẻ khác lại chạy đến báo:- Tăng Sâm giết người! Bà mẹ giật mình và hơi lo nhưng vẫn tiếp tục công việc. Một khắc đồng hồ sau đó nữa, lại có kẻ hớt hải chạy đến báo:- Tăng Sâm giết người! Bà mẹ liền bật dậy rồi hốt hoảng chạy ra khỏi nhà.

 LỜI BÀN:

Tăng Sâm vốn là người hiền hậu, hiếu thảo, bà mẹ vốn là người trung tín, một bụng tin con. Thốt nhiên có kẻ bảo: "Tăng Sâm giết người". Bà mẹ không tin, và người thứ hai bảo, còn chưa tin; đến người thứ ba bảo, thì cuống cuồng chạy trốn. Như thế mới hay cái dư luận của thiên hạ rất là mạnh. Một việc, dù cho sai lầm đến mười mươi, nhiều người đã có cùng một nghị luận đều như thế cả, thì cũng dễ khiến người ta nghi nghi hoặc hoặc rồi đem bụng tin mà cho là phải, nom đỉa hóa ra con rươi, trông con chó thành con cừu. Đến như giữa chợ, làm gì có cọp! Thế mà một người, hai người, đến ba người nói có cọp, thiên hạ cũng tin có cọp thật nữa là! Những bậc ra được ngoài vòng dư luận, giữ vững được bụng như cây giữa rừng, như kiềng ba chân rất là hiếm, nhưng có thế được mới cao. Một chân lý có chứng minh rõ ràng, mười phần chắc chắn, thì mới nên công nhận.

Ấy là ý nghĩa của câu chuyện, còn thực tế, với hệ thống các hàng truyền hình, hãng tin, hãng phim ... lớn nhất thế giới, người ta vẫn dễ dàng bị dắt mũi, cụ thể là những con vẹt như tôi kể ở phần dẫn bài.

Tin Mỹ tố cáo chính quyền Assad của Syria dùng vũ khí hóa học thì tràn lan trên mặt báo và các bản tin, nhưng lời phản pháo của ông Assad rằng đó là một chuyện "lố bịch" thì mấy ai dược nghe được đọc. Và rồi với nhiều người, việc Mỹ, Anh chuẩn bị đánh Syria ấy và vì chính nghĩa.

3. Tung hỏa mù

 Sau khi đã bôi đủ tro, trát đủ trấu lên mặt đối thủ, việc tiếp theo họ làm đó là đặt ra bài toán, nhưng không khéo rút bỏ đi các lựa chọn.

Một bài toán họ đã dựng sẵn bao nhiêu năm qua với mô tip "Tốt - Xấu" và đưa ra cho người khác 2 sự lựa chọn :
- Nếu chứng minh được nó xấu thì đánh
- Nếu không chứng minh được nó xấu thì chưa đánh.

Tất nhiên với hệ thống truyền thông của mình, họ muốn chứng minh gì chẳng được. Vấn đề không nằm ở đó, vấn đề nằm ở chổ người ta đánh lừa ngay từ đầu với 2 sự lựa chọn nghe có vẻ hợp tình hợp lý, nhưng họ đã giấu mất đi một lựa chọn, một câu hỏi khác, đó là :  QUYỀN GÌ MÀ ĐÁNH ?

Hẳn người dân Mỹ và Phương Tây cũng không tự hỏi họ có quyền gì, chính phủ họ có quyền gì mà can thiệp vào nội bộ đất nước khác, quyền gì mà đem bom đạn vào tàn phá đất nước của người khác ?

Văn Minh ? Dân Chủ ? Chính Nghĩa ? Nếu có thì đó cũng là tiêu chuẩn của Mỹ của Phương Tây không phải của tất cả nên không thể áp đặt cho người khác được.



Tuesday, August 27, 2013

Luật số 3: Bàn chân và đôi vai

Câu chuyện thứ nhất :

Chuyện đã thành một hiện tượng xã hội năm 2013, mà hẳn trong chương trình Táo Quân - Gặp Nhau Cuối Năm không thể bỏ qua.

Chuyện rằng có một cô gái tự xưng là Bà Tưng, bằng thủ pháp "thả rông ngực" với các clip tung lên mạng vô cùng "ảo diệu", dư luận có người khen, có người chỉ trích nhưng kết lại thì cô vẫn đạt được điều cô muốn, đó là sự nổi tiếng.

Nhân cái sự nổi tiếng chóng vánh ấy của Tưng, các "gái nóng" khác cũng có thời nổi lên nhớ vú nhờ mông, nay nhanh chóng "đu càng máy bay" bằng cách chỉ trích chiêu trò của Tưng, rằng thì là mà.

Chuyện đó tạo nên một cảnh tượng đầy chất văn mà có lẽ nếu Vụ Trọng Phụng còn sống đó sẽ là nguồn nguyên liệu vô tận để ông viết đến mỏi cả tay.


Cậu chuyện thứ hai :

Chuyện mới rùng rình xa beng mấy ngày hôm nay, một cơn địa chấn thực sự cho làng ca sỹ Việt Nam.

Số là nhạc sỹ lừng danh Nguyễn Ánh 9 (Với những bài hát nổi tiếng như : Buồn Ơi Chào Mi, Ai Đưa Em Về, Chờ Người Tình Xa, Một Lời Cuối Cho Em, Bơ Vơ, Cô Đơn, Lối Về ....) trong một cuộc phỏng vấn với cánh phóng viên có nêu quan điểm khá gay gắt với một số "ca lẻ" ở Việt Nam.

Quan điểm ấy được khá nhiều người ủng hộ, và nó nhanh chóng đánh động tâm thức người thưởng nhạc về cái tính "nghệ thuật" trong giới "nghệ sỹ" ngày này. Nhưng chuyện đến đó chưa vui.

Hôm nay, Ngọc Đại, một tay "nhạc sỹ" mà tôi đánh giá là "hạng bét" của Việt Nam, từng bị phạt 30 triệu đồng và cấm phát hành một album với toàn những bài hát dung tục ( Cái Nường 8x, Thằng Mõ ...) mà yếu tố nghệ thuật như 2 miếng tóp mỡ trong nồi canh quân dụng, ông này tuyên bố "Tôi còn chả biết Nguyễn Ánh 9 là ai".

Nói thật, nếu không vì vụ lùm xùm quanh mấy bài hát khiêu dâm của Ngọc Đại, tôi còn chả biết Ngọc Đại là ai, còn Nguyễn Ánh 9 là nhạc sĩ mà tôi và nhiều bạn bè đã yêu quý từ lâu.


Câu chuyện thứ ba :

Chuyện này thì không mới lắm, nhưng vẫn diễn ra thường xuyên và liên tục, chuyện giữa Karl Marx và những ông "trí thức đương thời".

Karl Marx là một nhà tư tưởng, nhà kinh tế chính trị, nhà cách mạng lãnh đạo hiệp hội lao động quốc tế, năm 1999 trong một cuộc khảo sát ở Anh, ông được bầu chọn là nhà tư tưởng số một của Thiên Niên Kỷ, năm 2005, 27.9 % (tỉ lệ lớn nhất) số người được hỏi cho răng ông là nhà tư tưởng ua thích của họ, trong 100 người Đức vĩ đại nhất, ông đứng thứ 3.

Cuốn Tư Bản Luận của ông được các nhà tư bản đánh giá nó chính là liều thuốc cứu rỗi cả hệ thống tư bản chủ nghĩa, và còn, còn rất nhiều những ghi nhận của nhân loại đối với đóng góp của Marx, qua đó cho thấy rằng tài năng vượt bậc của ông là không thể chối cãi.

Tuy nhiên điều lạ là, một số nhà "tri thức" thời nay, những người mà cả cuộc đời chủa có được một nghiên cứu nào hay hớm, những người mà chưa hiểu nổi một khái niệm triết học, những người mà luận văn tốt nghiệp đại học con phải copy, những sinh viên mới nở mắt nỏ mũi, họ lại "lên tiếng" chỉ trích hết cái "sai lầm vĩ đại" này đến cái "phi lý tệ hại" khác của Marx. Rõ cười.

-----------------------
 Luật đời số 3:

Nam Cao trong Đời Thừa có nói : Kẻ mạnh không phải là kẻ dẫm lên vai kẻ khác để thỏa lòng ích kỷ, kẻ mạnh chính là kẻ giúp đỡ người khác đứng trên đôi vai của mình.

Thế nhưng người đời vẫn nhầm lẫn giữa việc dìm người khác xuống để mình được nổi và rằng đó là đỉnh cao. Xung quanh bạn, kẻ ích kỉ thì nhiều, kẻ mạnh thì ít, bạn có thể không mạnh để cho người khác đứng trên vai, nhưng hãy đi bằng chính đôi chân của mình.

Có những lời chỉ trích thật tâm, bạn cần lắng nghe và suy ngẫm, cũng có những lời chỉ trích đến từ những con người ích kỷ, bạn cũng cần lắng nghe, nhưng rồi hãy bơ đi.

Monday, August 26, 2013

Pháp luật - bãi cỏ xanh mơn mởn của thợ báo.

Những ngày qua, dư luận lại được phen cười ra nước mắt với thứ "đề xuất ngực lép không được đi xe máy", người làm báo đã khôn khéo lồng ghép 2 vấn đề khá nhạy cảm với nhau là pháp luật và "biểu tượng giới tính" của phụ nữ tạo nên tính kịch và tất nhiên "lượt xem" lại cao, tiền nhà báo lại bỏ túi, dư luận thì mãi miết chỉ trích người làm luật, kẻ có óc hài hước thì chế hình chế truyện làm vui. 

Thực tế thì quy định không được lái xe nếu nặng dưới 40 kg, vòng ngực nhỏ hơn 72 cm là thông tin cũ, đã bỏ từ năm 2008.


Gần đây, bộ Y Tế và Bộ giao thông vận tải đươc giao xây dựng Thông tư liên tịch quy định tiêu chuẩn sức khỏe người lái xe, khám sức khỏe định kỳ đối với người lái ôtô. Trong đó, Bộ Y tế là đầu mối và xin ý kiến các bên liên quan.. 

Vài thắng trước, Cục Y tế Giao thông vận tải (thuộc Bộ Giao thông Vận tải) gửi các ý kiến đề xuất đóng góp để tham khảo và đó là ý kiến đề xuất của Cục này, chứ chưa hề được đưa vào dự thảo chính thức. 

Bộ Y Tế cũng đã xác nhận rằng chưa hề có dự thảo chính thức cho nghị định này, thế nhưng, các anh chị em phóng viên lành nghề, với "thiên lý nhãn" của mình đã nhìn ra được bãi cỏ xanh mơn mởn này để một lần nữa "dắt mũi" người đọc. 

Đây không phải là lần đầu, người làm báo cột dây thừng vào mũi người đọc và dắt đến bãi cỏ xanh mỡn mang tên pháp luật như vậy, hẳn chúng ta còn nhớ đến nhưng vụ đình đám như "cấm phụ nữ trên 33 tuổi mang thai", "đi xe chính chủ" ... 

Nhưng bài viết nông cạn, thông tin không chính xác, cách hiểu lệch lạc như vậy đã gây ra những làn sóng dư luận giận dữ nhằm vào những nhà làm luật, vô tình làm mất niềm tin của người dân vào pháp luật. Đó là điều hết sức tai hại, mà thiết nghĩ cần có biệt pháp trừng trị thích đáng và chấn chỉnh kịp thời. 

Rõ ràng rằng, trình độ và đạo đức của nhà báo đang xuống cấp một cách trầm trọng, khi mà người ta đếm chữ đong "view" để tính tiền, mà quên đi trách nhiệm của mình với người đọc, trách nhiệm của một nhà báo với xã hội. 

Thêm một câu hỏi cần đặt ra đó là vì sao dư luận không "khôn lên" sau mỗi lần bị lừa như vậy?

Câu trả lời có lẽ là vì "dư luận" chưa quen với "thời đại thông tin" chưa biết cách phân tích, kiểm chứng để rồi dẫn đến việc dễ dàng tin vào mọi thứ một cách cảm tính, thêm nữa là "tính bầy đàn" cố hữu của "cư dân mạng", nơi những cái đầu nóng và bộ óc hời họt ngự trị. 

Nhưng sau cùng, mấu chốt nhất có lẽ một phần nằm ở hiệu quả của việc tuyên truyền phổ biến pháp luật của cơ quan nhà nước. Pháp Luật ở Việt Nam đang là một "mảng thông tin" khá tù mù với đa số người dân. 



Saturday, August 24, 2013

Điều 258 bộ luật hình sự và những kẻ phi đạo

Trước khi đi vào trọng tâm của bài viết này, tôi muốn chúng ta cùng nhất trí 2 đạo lý cơ bản mà được thừa nhận ở tất cả những nơi có pháp luật.

Đạo lý thứ nhất, ai ai cũng có bản năng tự bảo vệ, chính vì thế con người luôn có xu hướng tạo ra những lớp chắn bảo vệ chính mình, trên bình diện pháp luật, họ đòi hỏi quyền được bảo vệ. Mở rộng ra, tập thể, tổ chức xã hội nào cũng có bản năng tự bảo vệ và đòi hỏi pháp luật quyền bảo vệ họ, nhà nước cũng không ngoại lệ. Và một hệ thống pháp luật tốt, là hệ thống pháp luật bảo vệ được những chủ thể trong xã hội của mình.


Đạo lý thứ hai, pháp luật sinh ra dựa trên cơ sở nguyên tắc hóa những hành xử giữa người với người trong xã hội, nó tạo nên chuẩn mực sống và duy trì trật tự cần có của một xã hội văn minh. Một trong những chuẩn mực được pháp luật quy định đó là sự tôn trong lợi ích lẫn nhau, lợi ích của A không được xâm phạm lợi ích chính đáng của B và ngược lại, quyền của A không được xâm phạm đến lợi ích chính đáng của B và ngược lại.


Nay xét đến điều 258 bộ luật hình sự của Pháp Luật Việt Nam : 

Điều 258. Tội lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân:
  1. Người nào lợi dụng các quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do tín ngưỡng, tôn giáo, tự do hội họp, lập hội và các quyền tự do dân chủ khác xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân, thì bị phạt cảnh cáo, cải tạo không giam giữ đến ba năm hoặc phạt tù từ sáu tháng đến ba năm.
  2. Phạm tội trong trường hợp nghiêm trọng thì bị phạt tù từ hai năm đến bảy năm.
Nhận thấy rằng, điều luật này được xây dựng hoàn toàn dựa trên cơ sở của 2 đạo lý kể trên, vậy nên những kẻ vi phạm điều luật này, tức LỢI DỤNG các Quyền của mình để xâm phạm lợi ích chính đáng của cá nhân, tổ chức khác là những kẻ phi đạo, cần được trừng trị, nhưng những kẻ phản đối điều luật này lại còn phi đạo hơn nữa, bởi họ đang phủ nhận những đạo lý hiển nhiên được tuyệt đại đa số nhân loại công nhận.

Vì sao tôi nói là được tuyệt đại đa số nhân loại công nhận ? Trước hết là vì sự đúng hiển nhiên của nó, thứ 2, chúng cùng tìm hiểu pháp luật của một số nước xem sao.


I. Bộ Luật Hình Sự của Hoa Kỳ nói về "Tội vận động lật đổ chính quyền"



Nguyên văn tiếng anh
18 USC § 2385 – Advocating overthrow of Government (Tội vận động lật đổ chính quyền – Bộ luật Hình sự Mỹ)

Whoever knowingly or willfully advocates, abets, advises, or teaches the duty, necessity, desirability, or propriety of overthrowing or destroying the government of the United States or the government of any State, Territory, District or Possession thereof, or the government of any political subdivision therein, by force or violence, or by the assassination of any officer of any such government; or
Whoever, with intent to cause the overthrow or destruction of any such government, prints, publishes, edits, issues, circulates, sells, distributes, or publicly displays any written or printed matter advocating, advising, or teaching the duty, necessity, desirability, or propriety of overthrowing or destroying any government in the United States by force or violence, or attempts to do so; or
Whoever organizes or helps or attempts to organize any society, group, or assembly of persons who teach, advocate, or encourage the overthrow or destruction of any such government by force or violence; or becomes or is a member of, or affiliates with, any such society, group, or assembly of persons, knowing the purposes thereof—

Shall be fined under this title or imprisoned not more than twenty years, or both, and shall be ineligible for employment by the United States or any department or agency thereof, for the five years next following his conviction.

If two or more persons conspire to commit any offense named in this section, each shall be fined under this title or imprisoned not more than twenty years, or both, and shall be ineligible for employment by the United States or any department or agency thereof, for the five years next following his conviction.

As used in this section, the terms “organizes” and “organize”, with respect to any society, group, or assembly of persons, include the recruiting of new members, the forming of new units, and the regrouping or expansion of existing clubs, classes, and other units of such society, group, or assembly of persons.

Dịch:
Bất cứ ai cố ý thực hiện hay cố ý ủng hộ, xúi giục, khuyên bảo, hoặc giảng dạy các nhiệm vụ, sự cần thiết, sự mong muốn, hoặc có hành vi lật đổ hay phá hủy chính phủ của Hoa Kỳ hoặc chính quyền của bất kỳ tiểu bang, địa hạt, quận, hoặc chính phủ của bất kỳ phân khu chính trị trong đó, bằng vũ lực hoặc bạo lực, hoặc bằng cách mưu sát bất kỳ nhân viên chính quyền của bất kỳ chính quyền cấp nào tại Hoa Kỳ như vậy, hoặc

Bất cứ ai, có ý định gây ra sự lật đổ hoặc phá hoại bất kỳ chính quyền nào như vậy bằng cách in, xuất bản, chỉnh sửa, phát hành, truyền bá, buôn bán, phân phối, hoặc trưng bày nơi công công bất kỳ tài liệu viết hoặc in có nội dung vận động, tư vấn, giảng dạy trách nhiệm, sự cần thiết, sự khao khát lật đổ hoặc tiêu diệt bất cứ chính quyền cấp nào tại Hoa Kỳ bằng vũ lực hoặc bạo lực, hoặc nỗ lực để làm như vậy; hoặc

Bất kì ai tổ chức hoặc giúp đỡ hoặc cố gắng để tổ chức bất kỳ cộng đồng, nhóm, hoặc hội họp những người dạy, người ủng hộ, hoặc khuyến khích việc lật đổ hoặc phá hoại bất kỳ chính quyền cấp nào tại Hoa Kỳ bằng vũ lực hoặc bạo lực, hoặc trở thành hoặc là thành viên, hoặc là một chi nhánh của bất kỳ tổ chức nào như vậy, nhóm, hoặc hội nhóm những người biết được mục đích của nó-

Thì sẽ bị phạt vì nội dung điều luật này hoặc bị bỏ tù không hơn hai mươi năm, hoặc cả hai, và sẽ không đủ điều kiện làm việc cho Hoa Kỳ hoặc bất kỳ bộ phận hoặc cơ quan của chúng, trong năm năm tiếp theo sau khi kết án.

Nếu có từ hai người âm mưu để thực hiện bất kỳ hành vi phạm tội có tên trong phần này, từng bị xử phạt vì nội dung điều luật này hoặc bị bỏ tù không hơn hai mươi năm, hoặc cả hai, và sẽ không đủ điều kiện cho việc làm của Hoa Kỳ hoặc bất kỳ đơn vị hoặc cơ quan của chúng, cho năm năm tiếp theo sau khi kết án.

Được sử dụng trong phần này, thuật ngữ “các tổ chức” và “tổ chức”, liên quan đến xã hội với bất kỳ, nhóm, hoặc hội nhóm, bao gồm việc tuyển dụng của các thành viên mới, thành lập các đơn vị mới, và các tập kết, mở rộng các câu lạc bộ hiện tại , các lớp học, và các đơn vị khác của cộng đồng, nhóm, hoặc hội nhóm như vậy.

II. Điều 86 bộ luật hình sự CHLB Đức: Tuyên truyền bất hợp pháp


Nguyên văn tiếng Đức:


(1) Wer Propagandamittel
  • 1. einer vom Bundesverfassungsgericht für verfassungswidrig erklärten Partei oder einer Partei oder Vereinigung, von der unanfechtbar festgestellt ist, dass sie Ersatzorganisation einer solchen Partei ist,
  • 2. einer Vereinigung, die unanfechtbar verboten ist, weil sie sich gegen die verfassungsmäßige Ordnung oder gegen den Gedanken der Völkerverständigung richtet, oder von der unanfechtbar festgestellt ist, dass sie Ersatzorganisation einer solchen verbotenen Vereinigung ist,
  • 3. einer Regierung, Vereinigung oder Einrichtung außerhalb des räumlichen Geltungsbereichs dieses Gesetzes, die für die Zwecke einer der in den Nummern 1 und 2 bezeichneten Parteien oder Vereinigungen tätig ist, oder
  • 4. Propagandamittel, die nach ihrem Inhalt dazu bestimmt sind, Bestrebungen einer ehemaligen nationalsozialistischen Organisation fortzusetzen,
im Inland verbreitet oder zur Verbreitung im Inland oder Ausland herstellt, vorrätig hält, einführt oder ausführt oder in Datenspeichern öffentlich zugänglich macht, wird mit Freiheitsstrafe bis zu drei Jahren oder mit Geldstrafe bestraft.
(2) Propagandamittel im Sinne des Absatzes 1 sind nur solche Schriften (§ 11 Abs. 3), deren Inhalt gegen die freiheitliche demokratische Grundordnung oder den Gedanken der Völkerverständigung gerichtet ist.
(3) Absatz 1 gilt nicht, wenn das Propagandamittel oder die Handlung der staatsbürgerlichen Aufklärung, der Abwehr verfassungswidriger Bestrebungen, der Kunst oder der Wissenschaft, der Forschung oder der Lehre, der Berichterstattung über Vorgänge des Zeitgeschehens oder der Geschichte oder ähnlichen Zwecken dient.
(4) Ist die Schuld gering, so kann das Gericht von einer Bestrafung nach dieser Vorschrift absehen.

Dịch:

(1)  Ai phát tán các tài liệu tuyên truyền

1. của một đảng phái, một hội đoàn hoặc một tổ thức, mà theo quyết định của tòa án hiến pháp công bố là bất hợp pháp

2. hoặc của một hội hoặc một nhóm của hội đó vì lý do vi phạm trật tự hoặc thuần phong mỹ tục của nhân dân mà bị cấm tuyệt đối
3. hoặc của lãnh đạo, hội đoàn hoặc cơ sở không nằm trong diện cấm nhưng để nhằm hỗ trợ các tổ chức, đảng phái, hội đoàn ghi trên 1. và 2.
4. hoặc tài liệu tuyên truyền có nội dung nhằm vận động cho việc phục hồi các tổ chức dân tộc xã hội cũ 

ở trong nước hoặc làm ra các tài liệu dù trong hay ngoài nước, lưu trữ, mang về nước hoặc mang ra khỏi nước, lưu trữ trong dữ liệu khiến người khác truy cập được, sẽ bị phạt tù tới 3 năm hoặc phạt tiền.


(2) Tài liệu tuyên truyền theo (1) là những tài liệu chiếu theo điều  13, khoản 3, nội dung chống lại trật tự căn bản của nền tự do dân chủ hoặc đi ngược lại thuần phong mỹ tục của nhân dân


(3)  Khoản (1) không có giá trị khi sử dụng các tài liệu tuyên truyền nhằm mục đích định hướng dư luận và phòng ngừa các hành động bất hợp pháp, hoặc sử dụng cho nghệ thuật, cho nghiên cứu hoặc cho giáo dục, cho báo chí với mục đích mô tả lại sự kiện hoặc các mục đích tương tự.


(4) nếu phạm tội ở mức nhẹ thì tòa án không cần thiết phải áp dụng điều luật này.


III. Tội phỉ báng, vu khống lãnh đạo và chính quyền (Bộ luật hình sự nước CHLB Đức)

90 Phỉ báng tổng thống 

(1)  Ai phỉ báng tổng thống công khai hoặc phán tán truyền đơn sẽ bị phạt tù từ 3 tháng tới 5 năm

(2)  Trong trường hợp nhẹ tòa có thể giảm án nếu không nằm trong đối tượng vi phạm vào điều 188

(3)  Phạt tù từ 6 tháng tới 5 năm trong trường hợp vi phạm vào tội vu khống (điều 187) hoặc cố ý với mục đích nhằmmục đích gây nguy hại cho nước CHLB Đức hoặc chống lại hiến pháp.

(4)   Hành vi vi phạm chỉ bị khởi tố khi có yêu cầu từ tổng thống


90a Phỉ báng chính quyền và các biểu tượng của nhà nước.

(1) Ai trong công khai hoặc phát tán truyền đơn nhằm
 1. Phỉ báng hoặc vu khống chính quyền liên bang, tiểu bang hoặc cơ quan hợp pháp
2.  Phỉ báng Màu biểu tượng, cờ, quốc huy, quốc ca của nước CHLB Đức hoặc các tiểu bang
bị phạt tù tới ba năm hoặc phạt tiền.

(2) Ai lấy đi, phá hoại, làm hỏng, gây hư hại hoặc làm cho biến dạng hoặc xúc phạm vào cờ của CHLB Đức hoặc của các tiểu bang, hoặc biểu tượng quốc gia được gắn tại các cơ quan chính quyền liên bang hoặc tiểu bang cũng sẽ bị phạt. Kể cả thử làm cũng bị phạt.

(3) Nếu như cố tình vi phạm nhằm gây nguy hại tới sự tồn vong của nước CHLB Đức hoặc hiến pháp  sẽ bị phạt tiền hoặc phạt tù tới 5 năm.


90b  Phỉ báng có tính coi thường các cơ quan hiến pháp

(1) Ai trong công khai hoặc phát tán truyền đơn nhằm phỉ báng cơ quan lập pháp, chính quyền hoặc tòa án hiến pháp của liên bang hoặc tiểu bang hoặc một thành viên của các cơ quan đó nhằm gây nguy hại tới nhà nước hoặc nhằmmục đích gây nguy hại tới sự tồn vong của CHLB Đức sẽ bị phạt tù từ 3 tháng tới 5 năm.
(2) Các trường hợp vi phạm sẽ được xử khi nào các cơ quan, cá nhân bị phỉ báng có yêu cầu.


187 Tội vu khống (cá nhân)


188 Vu khống và phỉ báng các chính trị gia

(1) Ai công khai hoặc phát tán truyền đơn (§ 11 khoản. 3) nhằm bôi nhọ (§ 186) người đại diện của nhân dân, nhằm động cơ gây khó khăn cho công việc của những người bị hại sẽ bị phạt tù từ 3 tháng tới 5 năm 

(2) Tội vu khống (§ 187) với điều kiện tương tự sẽ bị phạt tù từ 6 tháng tới 5 năm.

194 Thưa kiện

Khoản 1: Người nhục mạ chỉ bị khởi tố khi có đơn yêu cầu. Nhưng nếu hành động đó qua việc phát tán truyền đơn, công khai nhục mạ hoặc qua đài truyền thanh thì việc đệ đơn là không cần thiết, nếu người bị hại là nạn nhân của các tổ chức dân tộc xã hội hoặc các tổ chức bạo lực khác. Cơ quan pháp luật không có quyền khởi tố trong trường hợp người đại diện hợp pháp yêu cầu hủy. Đơn xin hủy sẽ không được phép rút lại. Trong trường hợp người bị hại qua đời thì người có quyền đệ đơn hoặc hủy đơn là người thân theo điều 77 khoản 2.

Khoản 2: Nhục mạ người quá cố thì người thân (theo điều 77 khoản 2) có quyền đệ đơn kiện. Nếu việc nhục mạ đó được thông qua việc làm công khai, hoặc qua truyền đơn, đài truyền thanh thì việc đệ đơn là không cần thiết, nếu người bị nhục mạ là nạn nhân của chủ nghĩa dân tộc xã hội hoặc các tổ chức bao lực khác. Cơ quan pháp luật không có quyền khởi tố trong trường hợp người đại diện hợp pháp yêu cầu hủy.  

Khoản 3: Nếu người bị nhục mạ là một nhân viên chính quyền, hoặc một quân nhân đang tại ngũ thì người đệ đơn sẽ là cấp chỉ huy trực tiếp. Nếu nhục mạ một cơ quan hành chính hoặc một bộ phận thì người đứng đơn là đại diện của cơ quan đó. Điều đó áp dụng cho các tôn giáo và chính quyền.

Khoản 4: Nếu nhục mạ một cơ quan lập pháp của liên bang hoặc tiểu bang, hoặc một hội đoàn họat động theo bộ luật này thì việc truy tố chỉ được tiến hành khi có yêu cầu của bên bị hại.

IV. Những quốc gia khác. 

Hầu hết các quốc gia khác đều công nhận các quyền tự do ngôn luận, tự do tín ngưỡng tôn giáo, tự do hội họp và các quyền tự do dân chủ khác, nhưng pháp luật của hđều có điều luật cấm không cho phép các hành vi lợi dụng, lạm dụng cách quyền trên đxâm phạm quyền, lợi ích hợp pháp của Nhà Nước, tổ chức, công dân khác. 

Trong hệ thống pháp luật hình sự nói chung, đều đưa Nhà nước vào đối tượng được pháp luật bảo vệ : 


Những hoạt động chính đáng của các cơ quan nhà nước nhằm phục vụ công dân và xã hội cần các cơ chế đảm bảo ổn định và trong sạch. Ví dụ các hệ thống tòa án phải có cơ chế đảm bảo tính công minh và độc lập, các cơ quan nhà nước dính líu đến việc quản lý phân phối tài sản có giá trị cần phải được minh bạch và tránh nạn tham nhũng từ bên ngoài lẫn từ bên trong. 
Xuất phát từ quá trình đấu tranh xây dựng bảo vệ tổ quốc, các bộ luật hình sự ngoài việc duy trì các hình phạt cổ xưa còn thiết lập thêm một số tội phạm hiện đại nhằm đảm bảo các hoạt động của các cơ quan nhà nước. 
Điển hình như các tội phạm phản quốc (treason), che giấu phản tặc (misprision of treason), lật đổ chính phủ (overthrow of government), gián điệp (espionage), thề dối (perjury), hối lộ (bribery), lạm dụng quyền hạn chức vụ (official misconduct), ảnh hưởng công chánh tư pháp (embracery), làm tiền giả (counterfeit), cưỡng lệnh (tòa) (contempt), phá hoại quá trình tư pháp (obstruction of justice), che giấu tội phạm (misprision of felony), cướp biển (piracy),... Tuy nhiên, cần đảm bảo quyền lợi của công dân không bị các quyền lợi nhà nước xâm phạm lẫn nhau.
Điều 13, hiến pháp Ba Lan quy định : Nghiêm cấm các đảng chính trị cũng như các tổ chức khác có chương trình hành động được xây dựng theo hình thức chuyên chế và phương thức hoạt động của chủ nghĩa đế quốc, chủ nghĩa phát xít , cũng như những tổ chức có chương trình hoặc hành động ủng hộ thù hằn quốc gia hoặc dân tộc, sử dụng bạo lực để có được quyền lực hoặc gây ảnh hưởng đối với chính sách của Nhà nước, hoặc cung cấp bí mật về tổ chức hoặc thành viên của tổ chức.

Khoản 4, điều 21 hiến pháp Hàn Quốc quy định : Ngôn luận và báo chí không được xâm hại danh dự hoặc quyền của người khác cũng như không được làm xói mòn luân lý cộng đồng và đạo đức xã hội. Trong trường hợp ngôn luận hoặc báo chí xâm hại danh dự, quyền lợi của người khác, những người đó có thể khiếu kiện đòi bồi thường về các thiệt hại do hành vi đó gây ra.

Điều 54 hiến pháp Italia quy định : Tất cả các công dân có nghĩa vụ trung thành với Nền Cộng hòa và tôn trọng Hiến pháp và pháp luật.

Khoản 3 điều 55 hiến pháp Liên Bang Nga : Các quyền và tự do của con người và công dân có thể bị giới hạn bởi pháp luật liên bang chỉ trong mức độ cần thiết đủ để bảo vệ nền tảng chế độ hiến pháp, đạo đức,sức khoẻ, các quyền và lợi ích hợp pháp của người khác, bảo đảm quốc phòng và an ninh quốc gia.

Điều 12 hiến pháp Nhật Bản : Quyền tự do và những quyền được ghi trong Hiến pháp phải được mọi người bảo vệ, không lạm dụng vì mục đích riêng và phải được duy trì vì sự thịnh vượng chung của đất nước.

Ngay như điều 16 hiếp pháp năm 1956 của Việt Nam Cộng Hòa  cũng có viết : "Mọi người dân có quyền tự do ngôn luận. Quyền này không được dùng để vu cáo, phỉ báng, xâm phạm đến nền đạo lý công cộng, hô hào nổi loạn, hoặc lật đổ chính thể Cộng hòa."


TẠM KẾT : Với tất cả những điều trên, chúng ta hoàn toàn có thể nhất trí về sự hợp đạo lý, hợp nguyên tắc lập pháp của điều luật 258 bộ luật hình sự Việt Nam. 

Nhưng không hiểu sao, gần đây có một nhóm người phát động hẳn một phong trào để gây sức ép đòi nhà nước phải bđiều 258 trong hệ thống pháp luật. Trong số đó có cả nhà báo Đoan Trang của báo Pháp Luật, một người đáng lẽ phải hiểu rõ về luật về các nguyên tắc của việc lập pháp.

Hài hước hơn nữa là, một bộ phận tàn dư của chế độ cũ (VNCH) cũng ủng hộ cho phong trào này, bất chấp việc điều đó cũng trái với tinh thần hiến pháp của VNCH năm xưa.

Không chỉ kích động dư luận, họ còn tìm cách để nước khác can thiệp vào công việc nội bộ của Việt Nam, đó là một điều không ai có thể chấp nhận được. 

Phải chăng họ muốn đi ngược lại với dòng chảy văn minh, ngược lại với những đạo lý hiển nhiên ?